Quà tặng cho con

Print
Mấy hôm nay cây lộc vừng nhà tôi dường như có sự thay đổi lớn. Sau bao ngày dài buồn mình trơ những thân cành khô khan vì mùa đông giá lạnh, sáng nay vài búp lá non đã hé mở với sắc xanh nõn tinh khôi đến bất ngờ. Vậy là những ngày đông dài lê thê cũng sắp kết thúc. Niềm hân hoan bỗng bừng lên trong tôi, như những tươi mới bao lâu nay ngủ yên chợt tỉnh giấc. Trong một sớm hương xuân ngấp nghé bên cửa, lại muốn ra hiệu sách quen để được nhìn ngắm những con chữ đủ sắc màu ẩn chứa bao điều thú vị mà tôi luôn muốn khám phá. Rồi nghĩ đến con trai,  lại sắp được tặng con một món quà đầu xuân ý nghĩa. Hẳn con đã mong đợi món quà đó rất lâu rồi.

 Nhà tôi nằm trong con ngõ ngay kề hiệu sách của Nhà xuất bản Giáo dục trên đường Giảng Võ. Có lẽ vì thế mà tôi hay tạt vào đó như một thói quen mỗi lần dẫn con đi dạo, mỗi lần chồng xa vắng tiếng. Hiệu sách khang trang nằm bên những căn nhà nhỏ yên vui. Mỗi ngày qua, người dân nơi đây ngày càng cảm thấy không thể thiếu hình ảnh thân thuộc đó. Cứ mỗi sáng, hiệu sách lại mở cửa mang đến những tín hiệu vui cho một ngày của hăng say học tập và khám phá cuộc sống. Ngày trước thì đúng là tạt vào vì tiện thể, vì thuận lợi về địa điểm. Nhưng lâu dần tôi lại nghĩ đến nó với một tâm trạng khác. Những lúc buồn thì vào hiệu sách lật dở những trang sách thơm tho, tươi mới để được thảnh thơi, nhẹ nhõm hơn. Những lúc cần chia sẻ cũng vào hiệu sách để tìm những câu chữ đồng điệu với nhiều chiêm nghiệm sâu sắc về cuộc sống. Và thường xuyên nhất là mua sách học cho con. Khi những đóa cúc vàng rực rỡ tiễn hè qua thì cũng là lúc dẫn con ra mua những sách cần thiết để con bước vào năm học một cách yên tâm và hào hứng. Con lại rất hào hứng chạy lại chỗ dành cho dụng cụ học tập và chọn cho mình những thước, những bút, những vở thơm, tẩy xinh... Con vui vui lạ làm tôi cũng cảm thấy như được trở về với những ngày cắp sách, khăn quàng đỏ thắm trên vai. Trong năm thì mua thêm những sách bổ trợ để con có điều kiện tìm hiểu, tham khảo và học hỏi thêm, nâng cao trình độ và khả năng cảm thụ bài vở. Những khi con được điểm cao thì tặng sách để động viên cho tinh thần con thêm phấn khởi, mỗi khi hè về thì mua cho con những quyển truyện đầy màu sắc để con được thỏa thích sống với thế giới tuổi thơ êm đềm nhiều ước vọng. Lâu dần tạo cho con thói quen ham đọc sách và niềm say mê với sách, cũng như tôi đã được mẹ hun đúc cho tình yêu sách từ những ngày thơ bé.

 Những ngày còn thơ, chính ở hiệu sách của NXB Giáo dục này tôi đã có biết bao nhiêu kỷ niệm cùng mẹ. Hồi đó cuộc sống gia đình còn khó khăn nhưng mẹ vẫn cố dành giụm một phần tiền nhỏ trong khoản lương ít ỏi để mua cho tôi những quyển sách tôi thích, những quyển sách cần cho tuổi thơ của tôi (như mẹ tôi vẫn nói). Tôi vẫn còn nhớ rõ ngày đó, một buổi sớm đầu xuân nắng ấm, mẹ đi chợ về và cười rất tươi, giở túi vải ra đưa cho tôi một cuốn sách nhỏ với một cử chỉ nâng niu, ân cần. Tôi chạy lại đón lấy, như đón lấy một điều ước đã thành hiện thực, đón lấy cả những khát khao mong đợi được tắm trong không gian của tuổi thơ vô tư và nhiều hoài bão. Đọc tiêu đề “Mùa xuân tươi đẹp đã về”, lòng tôi rộn lên một nỗi vui sướng. Vậy là tối nay không còn phải nằm tưởng tượng về những màn gặp gỡ giữa hai chú dế mèn và những anh kiến thợ trong câu chuyện của bác Tô Hoài, về cô gái quàng khăn đỏ có giọng nói trong trẻo bước ra từ truyện cổ tích, hay những cuộc phiêu lưu nhiều thú vị trong “Tuổi thơ dữ dội” của Phùng Quán... “Mùa xuân tươi đẹp đã về” gợi cho tôi niềm vui thích và tưởng tượng về một mùa xuân mới với nhiều hy vọng. Tôi ôm quyển sách vào lòng và thấy thế giới thật gần gũi, dường như tất cả đang ở trong đó, đang vẫy gọi tôi bước vào khám phá. Bìa sách giản dị phía dưới có ghi tên Nhà xuất bản Giáo dục đã in vào tâm trí tôi từ những ngày đó. Hồi đó tôi nào có hiểu Nhà xuất bản là gì, chỉ biết đó là cái tên quen tôi vẫn thấy trong mỗi quyển sách mình học, trong mỗi quyển thơ, quyển truyện mẹ ang về thưởng cho sau những kỳ học tập chăm ngoan, đạt kết quả tốt. Cho đến giờ, khi mẹ tôi đã đi xa, tôi đã có một gia đình nhỏ với cậu con trai ngoan và ham học, tôi vẫn giữ nếp xưa của mẹ, đầu xuân mua sách tặng con, để nhắc nhở con hãy luôn chăm chút cho tâm hồn mình thêm phong phú, trái tim mình luôn âm áp những yêu thương.

 Gần hiệu sách này mới thấy hiệu sách lúc nào cũng nhộn nhịp, nhất là dịp cuối năm này không khí lại càng thêm xôn xao. Xe xếp ngoài cửa chật kín, các em học sinh đi thành nhóm ngó hết sách này đến sách khác, tíu tít trò chuyện bên những dãy sách đủ loại. Nhưng nhiều nhất phải nói là những ông bố bà mẹ đi tìm sách cho con để tặng con nhân dịp đầu xuân năm mới. Cũng có những Chị bên cạnh tôi cũng đang tìm cho con một bộ sách tham khảo lớp 6, nâng lên đặt xuống mãi cuối cùng chị cũng mua được 5 quyển rất hay, nhìn chị cười tươi phấn khởi tôi cũng thấy vui lây với niềm vui ấy. Cô nhân viên đang hướng dẫn khách hàng chọn sách theo chủ đề dường như hôm nay cũng trẻ ra vì bóng dáng mùa xuân vương vất vào. Trên gương mặt cô tươi tắn nét cười duyên. Cuộc sống thật đáng yêu, con người gần sách cũng cảm thấy thanh sạch và hiền hòa hơn là thế.

 Còn tôi cũng phân vân mãi khi chọn sách cho con trong buổi sớm cuối đông này. Mê mẩn hết từ dãy sách truyện sang sách chính khóa rồi sách tham khảo. Miết từng bìa sách mịn màng, vuốt nhẹ từng gáy sách xinh xắn, lật dở từng trang sách tinh khôi, trong tôi như cũng có sự rung động của cái thủơ ban đầu ngày còn mẹ ân cần trao tôi cuốn sách nhỏ. Bây giờ điều kiện đã khá hơn, không phải ngồi ước mãi mới được một quyển sách như xưa, tôi cũng thoả thuê với niềm yêu thích sách, lại càng mừng cho con đã được tiếp cận đầy đủ với thế giới sách muôn màu muôn vẻ. Nhưng làm sao định hướng được cho con việc đọc hiệu quả thì không đơn giản. Đầu xuân năm mới, tặng con trai cuốn sách gì đây? À, nhớ mấy hôm trước con nói với mình về mong muốn có một quyển sách giúp nâng cao khả năng cảm thụ văn, thế thì “Thơ với lời bình” là hợp nhất. Thêm một quyển “Hãy trở thành người thông minh sáng tạo” để khuyến khích con thêm linh động và khám phá cuộc sống. Quyết định lấy sách, tôi hồ hởi mang về và gói ghém cẩn thận, đợi mấy ngày nữa khi bắt đầu đón năm mới sẽ tặng con trai với lời dặn dò và chúc mừng năm mới tôi đã ghi nắn nót ngay ở trang che title.

 Cuộc sống với những biến động không ngừng kéo con người cuốn theo mải miết. Nhiều khi chúng ta quên mất đâu là hướng đi đúng, đâu là giá trị đích thực của cuộc sống. Đặc biệt là tuổi trẻ có nhiều mối quan tâm, nhiều sự hứng thú rất dễ lãng quên những nền tảng trí tuệ văn hóa do những người đi trước đặt nền móng. Mình thực sự lo lắng nếu như con mình không chú ý đến những điều quan trọng đó. Vì thế chính mình phải tạo dựng cho con sự vững vàng và thái độ sống tích cực từ những bước đi đầu tiên.

 Con người phải thật tỉnh táo, sáng suốt để biết đâu là điểm dừng, đâu là lúc phải tăng tốc.  Mỗi chúng ta sinh ra chỉ được ở trong một môi trường nhất định, làm sao có thể nhìn thấy hết xung quanh. Vì thế chúng ta phải nhờ đến sách đến từ nhiều miền đất, xuất phát từ nhiều tâm hồn và tính cách khác nhau của những ngòi bút có tâm, có tài để từ đó hiểu hơn về cuộc sống. Sách chính là người thầy sáng suốt giúp chúng ta có được những bài học kinh nghiệm một cách nhanh nhất, giúp chúng ta mở mang tri thức một cách hiệu quả nhất.

 Nhất định mình phải dặn con đọc sách đúng phương pháp. Đọc để áp dụng, để rút ra bài học, để suy ngẫm và sống đúng đắn hơn chứ không chỉ cắm cúi đọc rồi để đấy, lấy thành tích, lấy số lượng. Nhân đọc cuốn sách “Ngợi ca sống chậm” của Carl Honoré lại càng cảm thấy việc đọc là vô cùng quan trọng. Cuộc sống tăng tốc rất cần có hoạt động đọc sách để điều hòa. Đọc là một cách tái cân bằng cuộc sống của bản thân và đọc chậm mở ra một trạng thái của tình tiết và sắc thái. Nhưng mình chẳng muốn nói với con nhiều về những thứ khó hiểu đó, chỉ cần truyền cho con tình yêu với sách thì tự con sẽ cảm nhận được mọi điều. Nói đến đây mình chợt nhớ đến kỷ niệm của lần tặng con cuốn truyện nhỏ “Gà út đi kiếm mồi”, con đã biết sống đẹp hơn kể từ đó.

 Mùa xuân, khi những búp non đâm chồi nảy lộc, khi những hạt mưa bụi bay nhẹ trên phố, khi đào mai hé nụ, quất vàng lủng lẳng trên nền lá xanh thẫm thì lòng người cảm thấy xôn xao. Trên những con phố dài, sách bày hàng dãy với bao tươi mới hòa cùng thiên nhiên vạn vật. Ai cũng náo nức cho một cuộc sống mới với bao hy vọng về sự đổi thay tốt đẹp. Chợt nhớ đến câu thành ngữ quen thuộc: “Dạy con đọc sách thánh hiền/ Còn hơn để lại bạc tiền đầy rương” lại càng thấy ý nghĩa biết bao.

------------------

Thùy Dung - TVQG

 


Bài liên quan: